Việt Tide
Việt Tide - Việt Tide for Kids - Thế Giới Nghệ Sĩ
  • Trang Chính - Front Page
  • A&E BLOG VĂN NGHỆ
  • ĐỜI SỐNG - LIFE & SOCIETY
    • ĐI ĐÂY ĐI ĐÓ - ON THE ROAD
  • THÁNG TƯ
  • Ước Mơ Việt
  • TỦ SÁCH - LIBRARY
  • PHÂN ƯU
  • CÁO PHÓ
  • Chúc Mừng
  • LIÊN LẠC ~ CONTACT
  • My VietNam Radio
  • ẤN PHẨM - STORE

Andrea Bocelli lần đầu tiên trả lời phỏng vấn truyền thông Việt ngữ, nói về âm nhạc, bạn diễn, sở thích, tôn giáo...

7/11/2019

3 Comments

 
PictureAndrea Bocelli (Photo: Giovanni De Sandre)
BÁCH LAM thực hiện
 
Andrea Bocelli, một trong những giọng tenor được yêu thích trên thế giới với số dĩa bán ra vượt 90 triệu bản, đã dành cho Việt Tide cuộc phỏng vấn độc quyền trong lần đầu tiên anh đến với truyền thông Việt ngữ.

Nam danh ca gốc Ý sinh ngày 22 tháng 9 năm 1958, sau một tai nạn, Bocelli bị mù từ năm 12 tuổi. Anh đi hát từ năm 1982, đã được vinh danh ở nhiều nơi trên thế giới và có một ngôi sao trên Đại Lộ Danh Vọng Hollywood. Tính đến nay, Bocelli đã phát hành 15 dĩa nhạc pop và cổ điển cùng với 9 dĩa opera trọn vở. Cuốn album mới nhất “Sì Forever: The Diamond Edition” của Bocelli sẽ ra mắt ngày mai 8/11.
 
Lịch trình diễn của Andrea Bocelli vào tháng 12 bao gồm nhiều địa điểm có đông người Việt cư ngụ: Chase Center ở San Francisco (ngày 5), MGM Grand Garden Arena ở Las Vegas (ngày 7), Pechanga Arena ở San Diego (ngày 8), AT&T Center ở San Antonio, Texas (ngày 11), Toyota Center ở Houston (ngày 12), Schottenstein Center ở Columbus, Ohio (ngày 14), Capital One Arena ở Washington DC (ngày 15), Madison Square Garden ở New York City (ngày 18 và 19).
 
Cuộc phỏng vấn sau đây do Việt Tide thực hiện bằng Anh ngữ và dịch sang tiếng Việt.


Bách Lam: Mối tình đầu với thể loại nhạc kịch opera đến sớm với anh, và vở Il Trovatore (Người hát rong) của nhà soạn nhạc người Ý Verdi trở thành một trong vở anh yêu thích nhất. Nay thì anh đã đứng trên những sân khấu lớn khắp thế giới, nếu có thể chọn một nơi để trình diễn và một bài aria để hát, anh sẽ đến đâu và hát bài gì?
Andrea Bocelli: Thể loại nhạc kịch opera rất giàu tiết mục biểu diễn: có những bài hát aria tuyệt vời khắp nơi trong toàn bộ tác phẩm opera của Giacomo Puccini, cũng như Giuseppe Verdi (và Pietro Mascagni, Umberto Giordano cùng nhiều nhà soạn nhạc khác nữa). Nếu tôi phải gọi tên một bài hát, tôi sẽ chọn “Nessun dorma” từ vở “Turando”, một bài aria tôi thường trình diễn để kết thúc các buổi hòa nhạc của tôi bằng phong độ lịch lãm. Còn về địa điểm thì thật khó cho tôi chọn một nơi chốn nhất định, đáng nói là vì trong hơn 25 năm tôi trình diễn tôi đã có cơ hội hát trong nhiều hý viện và ở những nơi đặc biệt tuyệt vời, chẳng hạn, đại hý viện lộ thiên Colosseum (ở Ý), Kim Tự Tháp (Ai Cập), công viên Central Park (New York), Tượng Nữ Thần Tự Do (New York), Điện Cẩm Linh (Nga) và Tử Cấm Thành (Trung Quốc). Tuy nhiên, nói thật với quý vị, bất cứ nơi nào – dù nơi ấy là một hý viện hay một vận động trường, một nhà thờ hay bệnh viện – mà người ta sẵn sàng lắng nghe tôi hát và tôi có thể đem lại chút niềm vui và niềm lạc quan qua giọng hát của mình, thì đó là nơi chốn hoàn hảo nhất để tôi trình diễn.
 
Bách Lam: Hợp tác dường như là một chủ đề xuyên suốt sự nghiệp của anh. Phải chăng nam danh ca giọng tenor Pavarotti là người đầu tiên cùng hát trên sân khấu với anh? Xin anh kể vài kỷ niệm với ông ấy. Còn bây giờ ai là những người anh yêu thích trình diễn chung trên sân khấu và tại sao?
Andrea Bocelli: Chơi nhạc cùng nhau là một thử thách có thể đem lại nhiều điều ngạc nhiên và sự thỏa mãn tột đỉnh. Khi hai giọng hát, có thể đến từ hai thế giới âm thanh, hòa quyện lại, điều kỳ diệu có thể xảy ra. Hòa âm hai giọng hát là một thách thức có thể biến thành một sự chuyển hóa thú vị, nơi gặp gỡ của hai tâm hồn. Pavarotti không phải là người hát chung đầu tiên với tôi trên sân khấu; tuy nhiên, ông chắc chắn là nghệ sĩ nổi tiếng cấp quốc tế đầu tiên (và có lẽ có tầm vóc to lớn nhất) mà tôi có vinh dự song ca. Cuộc hạnh ngộ giữa tôi và “big Luciano” mang nhiều ý nghĩa đối với tôi: ông chiếm một vị trí đặc biệt trong cuộc đời tôi, ở cấp độ nghệ thuật, chuyên môn, và cá nhân. Ông là một ca sĩ tuyệt vời và lòng tốt cũng như sự quý mến ông dành cho tôi đã giúp rất nhiều cho tôi khởi đầu sự nghiệp. Tôi còn nhớ những cuộc trò chuyện của chúng tôi, về giọng hát và cách trình diễn, trong những cuộc điện đàm viễn liên quốc tế kéo dài vào ban đêm. Những lời khuyên nhủ về kỹ thuật (hát) của ông thật vô giá. Tôi còn nhớ những lúc tiệc tùng với nhau, như dịp đám cưới của ông với Nicoletta Mantovani, những bữa ăn tối thân mật, sở thích rượu vang Lambrusco của ông (và những cuộc tranh luận ồn ào nhưng vui vẻ giữa chúng tôi về rượu vang). Trước khi ông mất, tôi đến thăm ông ở căn nhà tại New York, và, cũng vẫn thế, chúng tôi nói về âm nhạc và về chuyện hát hò. Còn về những người cùng đứng chung sân khấu với tôi trong hiện tại, thì nhiều quá... Tôi chỉ nhắc đến, với nhiều cảm tình, hai nghệ sĩ sáng rỡ mà tôi làm chung hai bài hát trong dĩa nhạc sắp ra trong vài ngày tới “Sì Forever: The Diamond Edition”: Ellie Goulding trong “Return To Love” và Jennifer Garner trong “Dormi Dormi Lullaby”.      
 
Bách Lam: Ngoài giọng hát, anh còn chơi được nhiều nhạc cụ. Anh ưa thích nhạc cụ nào nhất và tại sao?
Andrea Bocelli: Dương cầm luôn luôn là nhạc cụ ưa thích nhất của tôi. Tôi giỏi chơi những phím ngà từ thuở nhỏ và ngay cả bây giờ tôi vẫn chơi hàng ngày, một mình hay với bạn bè. Tôi thích chơi cả những bản nhạc cổ điển với mức độ khó khăn riêng của chúng, cũng như tự đệm cho mình hát opera và các bài nhạc pop. Tuy nhiên, tôi cũng muốn nhắc tới cây sáo ngang, bạn đồng hành trung thành với tôi trong mỗi cuộc lưu diễn, vì nó là nhạc cụ tôi vừa dùng để giải trí và ngay trước buổi hòa nhạc còn giúp tôi khởi động hệ thống phát âm và luyện cơ hoành mà không làm mệt dây thanh âm.
 
Bách Lam: Anh sẽ khuyên một nhạc sĩ hay ca sĩ trẻ, có triển vọng điều gì?
Andrea Bocelli: Tôi sẽ khuyên nên khiêm tốn và có quyết tâm. Một nghệ sĩ phải tin tưởng mạnh mẽ vào tiềm lực của mình. Họ phải giữ kỷ luật, nhưng luôn luôn tiến tới với tinh thần lạc quan, không bao giờ mất niềm tin vào những niềm đam mê của chính mình. Mượn châm ngôn của triết gia Hy Lạp Pythagoras, tôi đề nghị tạo thói quen tốt (vì thời gian sẽ biến những thói quen đó thành niềm vui), nuôi óc tò mò và biết cách bảo vệ khỏi những thiên kiến khả dĩ của chính mình. Tôi sẽ nhắc nhở một ca sĩ trẻ rằng có giọng hát hay chỉ có nghĩa là có được một trong nhiều thành tố bắt buộc. Bạn cần có trí thông minh, ý chí, tinh thần hy sinh, quyết tâm, và kể cả một chút tự cao. Hơn nữa, một lời khuyên mà tôi muốn nhắn gửi là để có thể hát hay (cũng như đàn giỏi), với sức thuyết phục cao, bạn cần có nhiều đam mê. Bạn phải đam mê sống. Nếu bạn muốn người nghe bạn rung động, bạn cần phải có điều gì đáng nói... Những giá trị để chan hòa và chia sẻ.
 
Bách Lam: Anh không quá ngoan đạo khi còn trẻ. Điều gì đã khiến anh tìm đến tâm linh nhiều hơn? Hát cho các đức giáo hoàng nghe thì cảm giác ra sao?
Andrea Bocelli: Khi còn ở tuổi vị thành niên, trong thiên kiến bồng bột của tuổi trẻ, tôi tự cho mình là bất khả tri, và như thế là tôi để hẳn qua một bên vấn đề quan trọng nhất về sự hiện hữu. Nhất là vì sự sống, đối với những người không có niềm tin tôn giáo, thì không có gì hơn là một bi kịch định trước. Ai cho chúng ta sự sống? Chúng ta một là con cái của một xác suất hy hữu nào đó hoặc là con cái Chúa, không có trường hợp thứ ba. Đến giao điểm đầu tiên của tuổi trưởng thành (đó là chọn “tin hay không tin”), tôi đã chọn con đường hợp lý nhất đối với tôi, con đường mà – dù với trí thông minh giới hạn của mình – đã định ra một hướng đi mà không có sự chọn lựa nào khác. Ngày nay, tín ngưỡng đã trở thành một phần căn bản trong đời sống của tôi, một món quà vô giá hỗ trợ tôi ngày qua ngày, mà tôi tìm cách bảo vệ. Tôi vui đã được gặp và hát cho ba vị giáo chủ tối thượng, Wojtyla (tức là Giáo Hoàng John Paul II), Ratzinger (Giáo Hoàng Benedict XVI) và Bergoglio (Giáo Hoàng Francis): vị đầu tiên đầy sức thu hút, vị thứ nhì lý trí mãnh liệt, còn Bergoglio là một người nói ít mà làm việc lớn. Cả ba đều là những bậc tu hành cao cả, là cầu nối ngời sáng giữa cuộc phiêu lưu trên trần thế của chúng ta và thế giới siêu hình. Tôi xin nhắc lại lần nữa, tôi xem mỗi một cơ hội tôi được hát cho các ngài là một đặc ân lớn: những lần ấy được kể trong số các khoảnh khắc hào hứng nhất trong toàn sự nghiệp của tôi.
 
Bách Lam: Vì sao anh thích cưỡi ngựa? Con ngựa nào anh yêu thích nhất trong bộ sưu tập của mình?
Andrea Bocelli: Con ngựa là công cụ đến với tự do. Nó là sự kết hợp hoàn hảo để thực sự đến với thiên nhiên. Từ lúc thiếu thời, cưỡi ngựa đã là một niềm đam mê của tôi: Tôi bắt đầu lên lưng ngựa từ khi còn là đứa bé. Khi ấy, vì thiếu kinh nghiệm, tôi có lần bị hất khỏi yên ngựa, thế nhưng tôi lì lắm và cuối cùng cũng thắng thế và đạt kết quả như tôi đề ra cho chính mình. Con ngựa đầu tiên của tôi là do ông Alcide của tôi tặng cho khi tôi mới 8 tuổi. Tôi thấy rõ trí thông minh, khả năng biểu tỏ tình cảm, ý chí cương quyết, vẻ lực lưỡng của ngựa, và cảm nhận được mối giao hảo khi tôi cưỡi chúng. Đối với tôi, cưỡi ngựa không chỉ là môn thể thao yêu thích mà còn là – như tôi vẫn thường nói – một hình thức di chuyển đặc quyền, là chiếc xe đạp của tôi, chiếc xe gắn máy của tôi. Trong chuồng ngựa của tôi ở Lajatico, thị trấn vùng Tuscany nơi tôi sinh ra và lớn lên, tôi có những con ngựa thuộc giống Andalusia, Lusitano và Ả Rập. Vài năm trước, tôi khám phá ra phẩm chất cao của ngựa Iberia, và tôi bắt đầu yêu thích giống ngựa này luôn. Đối với tôi, ngựa Andalusia có vẻ dễ thích nghi và biết trở nên sống động, tươi tắn cũng như tinh khôn về thể lực.
 
Bách Lam: Một câu hỏi đến từ nhiều độc giả Việt Tide, anh sắp có chương trình lưu diễn ở Châu Á không? Có dự định nào đến Việt Nam trình diễn trong một tương lai sắp tới?
Andrea Bocelli: Tôi thành thực mong thế! Tuy có vẻ nghịch lý, tôi chắc chắn không phải là người đúng nhất để trả lời câu hỏi này. Tôi cố gắng tập trung vào hiện tại và tránh không biết quá nhiều về những cam kết trình diễn trong tương lai trong nhật ký của tôi, có lẽ để tránh cho mình khỏi biết đến khối lượng công việc. Tuy nhiên, tôi muốn nhấn mạnh là tôi hy vọng sẽ sớm có cơ hội đến thăm quê hương của quý vị: Tôi có nhiều bạn bè biết rõ về đất nước này và đã mô tả cho tôi về lòng hiếu khách cũng như những thắng cảnh thiên nhiên và nghệ thuật tuyệt đẹp. Cho nên tôi hy vọng sớm có dịp hát tại Việt Nam, để tôi có thể đích thân cảm ơn những người bạn Việt Nam của tôi đã thân ái theo dõi hành trình nghệ thuật của tôi trong nhiều năm qua.
 
Bách Lam: Chân thành cảm ơn anh Andrea Bocelli đã dành cho Việt Tide cuộc phỏng vấn này.

Bách Lam: Your first love of opera came at a young age and Verdi's Il Trovatore as one of your favorites. Now that you've been on major stages worldwide, if you could choose one place to perform and one aria to sing, where and what would it be?
Andrea Bocelli: The opera repertoire is a goldmine: there are wonderful arias scattered throughout the entire opera corpus of Giacomo Puccini, as well as that of Giuseppe Verdi (and Pietro Mascagni, Umberto Giordano and many other composers). If I had to name one song, I would choose “Nessun dorma” from “Turandot”, an aria that I often perform to finish my concerts in style. As for the location, it’s difficult for me to pick a specific place, not least because in the more than 25 years I have been giving concerts, I have had the privilege of singing in many theaters and in particularly fascinating locations, such as the Colosseum, the Pyramids, Central Park, the Statue of Liberty, the Kremlin and the Forbidden City. However, to tell you the truth, any place – be it a theater or an arena, church or hospital – where I find people willing to listen to me and to whom I can bring a little joy and optimism through my singing, well, that is the perfect place for me to perform. 
 
Bách Lam: Collaboration seems to be a theme throughout your career. Was the great tenor Pavarotti your first partner on stage? Would you please share some memories about him? Who are some of your favorite partners on stage now and why?
Andrea Bocelli: Making music together is a challenge that can bring with it many surprises and great satisfaction. When two voices, perhaps coming from different worlds of sound, interweave, something magical can occur. Harmonizing them is a challenge that can become a delightful alchemy, a meeting of souls. Pavarotti was not my first partner on stage; however, he was certainly the first world-renowned (and perhaps the biggest) artist with whom I have had the honor of duetting. My meeting with “big Luciano” meant a lot to me: he has a special place in my life, at an artistic, professional and personal level. He was an extraordinary singer and the kindness and esteem which he demonstrated in my regard greatly helped my career take off. I remember our conversations, about the voice and performing, during our long international calls at night. Some of his technical advice was priceless. I still remember moments spent together socially, such as his wedding to Nicoletta Mantovani, friendly dinners, his fancy for Lambrusco (and our heated yet playful discussions about wine making). Shortly before he died, I went to his home in New York to visit him, and, true to form, we talked about music and about singing. In regard to current partners, there are so many... I’ll just mention, with great pleasure, the two brilliant artists with whom I have made two songs that are on my album that is coming out in a few days, “Sì Forever: The Diamond Edition”: Ellie Goulding in “Return To Love” and Jennifer Garner in “Dormi Dormi Lullaby”. 
 
Bách Lam: Besides your voice, you can play many instruments. Which one is your favorite and why?
Andrea Bocelli: The piano has always been my favorite musical instrument. I’ve been particularly adept at tinkling the ivories since I was young and even now I still play daily, alone or with friends. I enjoy playing both classical scores of a certain complexity, as well as accompanying myself in opera and pop songs. However, I would also like to mention the transverse flute, my faithful companion on every one of my tours, as it is an instrument that I use both for pleasure and right before a concert to activate the phonatory apparatus and exercise my diaphragm without straining my vocal cords. 
 
Bách Lam: What would you advise a young, aspiring musician or singer?
Andrea Bocelli: I would advise modesty and determination. An artist must believe strongly in their potential. They must be strict with themselves, yet always move forward optimistically, never ceasing to believe in their own passions. Paraphrasing a maxim of the ancient Greek philosopher Pythagoras, I would suggest making good habits (because time will make them enjoyable), to be curious and to know how to protect themselves from their possible preconceptions. I would remind a young singer that having a good voice only means being able to count on one of the many ingredients required. You need intelligence, willpower, a self-sacrificing spirit, determination, and even a bit of narcissism. Moreover, another piece of advice that I would like to give is that to be able to sing (but also to play an instrument) well, and convincingly, you need to have many passions. You need to be passionate about life. If you want to move your listeners, you need to have something to say... Values to impart and share. 
 
Bách Lam: You were not particularly religious at a younger age. How did you become more spiritual? How did it feel like singing for the popes?
Andrea Bocelli: When I was a teenager, in my youthful presumption, I declared myself to be agnostic, and in doing so I set aside the most crucial problem of existence. Not least because life, for non-believers, is nothing more than a foretold tragedy. Who gave us life? We are either children of chance or children of God, there is no third option. At the first fundamental crossroads of adulthood (that is “to believe or not to believe”), I then chose the path that seemed most logical to me, that which my – albeit limited – intelligence identified as a route with no alternatives. Today, faith is a fundamental part of my life, a priceless gift that I try to protect and which supports me, day after day. I have had the joy of meeting and singing for three supreme pontiffs, Wojtyla, Ratzinger and Bergoglio: the first was magnetic, the second was all mind, while Bergoglio is a man of few words yet great deeds. All three are higher spirits, the effulgent bridge between our earthly adventure and the transcendent. I’ll say it again, I consider each of the occasions I have had to sing for them as a great privilege: they were among the most exciting moments of my entire career.
 
Bách Lam: Why do you like riding horses? Which one is your favorite in your collection?
Andrea Bocelli: A horse is an instrument of freedom. It is the perfect companion for indulging in real contact with nature. Horse riding is a passion rooted in my childhood: I have been starting horses since I was a child. At the time, due to my inexperience, I happened to be thrown from the saddle, however I was stubborn and in the end I got the upper hand and achieved the results I had set myself. My first filly was given to me by my grandfather Alcide when I was eight years old. I appreciate horses’ intelligence, their ability to express affection, their willfulness, athleticism and the bond that is established when riding them. For me, horse riding is not merely my favorite sport but also – as I always say – a privileged means of transport, my bicycle, my motorbike. In my stable in Lajatico, the Tuscan town where I was born and raised, I have Andalusian, Lusitano and Arabian horses. A few years ago, I discovered the qualities of Iberian horses, and I’ve become an enthusiast of this horse breed also. To me, Andalusian horses appear to be adaptable and know how to be lively and athletically brilliant.
  
Bách Lam: A question from many of Việt Tide readers, will you plan to tour Asia soon? Any plan for Vietnam in a foreseeable future?
Andrea Bocelli: I truly hope so! Although it may appear paradoxical, I am certainly not the best person to answer such a question. I try to focus on the present and avoid knowing too much about the future commitments in my diary, perhaps also to prevent myself from discerning the amount. However, I would like to stress that I hope to soon have the chance to visit your country: I have many friends who know it well and it has been described to me as extraordinarily hospitable and full of natural and artistic attractions that are absolutely magnificent. So I hope to soon be able to sing in Vietnam, so I can personally thank my many Vietnamese friends who have been kindly following my artistic output for many years. 
 
Bách Lam: Thank you, Mr Andrea Bocelli, for participating in Việt Tide’s interview.
© 2022- All rights reserved. Tác giả / Việt Tide giữ bản quyền. Mọi hình thức trích đăng, vui lòng xin phép qua [email protected].
3 Comments
Tran quang hai link
7/11/2019 08:39:15 am

Interesting interview. I know Pavarotti & bocelli in Italy during my teaching voice for many years

Reply
Bebe Vũ Hoàng Anh
7/11/2019 09:50:59 am

Great job!

Reply
KIM-DINH Doan
9/11/2019 04:56:50 am

Awesome job ! Một cuộc phỏng vấn thật hay và đầy thú vị. Mong là Viettide sẽ có những cuộc phỏng vấn với các diễn viên hay ca nhạc sĩ nổi tiếng khác nhé.

Reply



Leave a Reply.

    A&E
    Blog
    Văn Nghệ

    Bài Đã Đăng
    Archives

    March 2024
    June 2022
    October 2021
    July 2021
    April 2020
    November 2019
    October 2019
    September 2019
    August 2019
    July 2019
    June 2019
    May 2019
    April 2019
    March 2019
    February 2019
    January 2019
    December 2018
    November 2018
    October 2018

    RSS Feed