BS TRẦN MAI-KHANH Chúng ta đang phải đối diện với một cuộc khủng hoảng. Là một bác sĩ nhi khoa làm việc trong cộng đồng và người đã thực hiện nhiều chuyến công tác y tế cứu trợ quốc tế, tôi nghĩ rằng mình biết cách giải quyết những vấn đề khủng hoảng sức khỏe cộng đồng như thế nào. Nhưng tôi đã sai. | MAI-KHANH TRAN, MD We are facing a crisis. As a pediatrician practicing in the community and one who has done much international medical relief work, I thought I know how to handle a public health crisis. But I am wrong. |
Cộng đồng của chúng ta đang trong tình trạng hoảng loạn, vào một thời điểm tồi tệ nhất vì còn phải đương đầu với một mùa cúm nghiêm trọng. Từ khi CDC/Trung Tâm Kiểm Soát & Phòng Ngừa Dịch Bệnh cảnh báo rằng vấn đề là sớm muộn gì COVID-19 cũng sẽ tấn công chúng ta, thì văn phòng của tôi đã tràn ngập những cuộc gọi từ cha mẹ hỏi “chúng tôi có nên đi du lịch không,” “chúng tôi phải bảo vệ con cái như thế nào?” “chuẩn bị như thế nào?” Kiến thức hiểu biết là cách phòng thủ tốt nhất để chúng ta không bị hoảng sợ. Để đối phó với một vấn đề khủng hoảng y tế cộng đồng, chúng ta cần tự trang bị cho mình với sự hiểu biết khoa học tốt và lối suy nghĩ hợp lý, giống như chúng ta đã từng làm với các dịch bệnh sởi, cúm, SARS, ebola. Tôi đã cố gắng liên lạc với các tổ chức y tế công cộng khác nhau trong khu vực để tìm hiểu thêm thông tin cần thiết nhất cho bệnh nhân của mình. Tôi đã liên lạc với họ hơn 10 lần, yêu cầu thông tin và thông báo về kế hoạch ngăn chặn và đối phó dịch COVID-19. Cho đến ngày hôm nay, tất cả những nơi tôi liên lạc đã từ chối cho tôi câu trả lời. Không ai muốn lên tiếng để cung cấp thông tin thực, chính xác, hữu ích cho mọi người. Vì lợi ích nào đó, không ai thực sự biết gì hết và không ai muốn chịu trách nhiệm. Họ có đưa ra các trang web của Tổ Chức Y Tế Thế Giới (WHO), CDC, Sở Y Tế Công Cộng California/the California Dept of Public Health và Cơ Quan Chăm Sóc Sức Khỏe Quận Cam/ Orange County Health Care Agency cho tôi tham khảo. Tôi vẫn theo dõi các trang web này hằng ngày nhưng chỉ thấy các thông tin quá chung chung, không hữu ích cho bệnh nhân và gia đình của họ. Vì vậy, chỉ còn cách tìm thông tin qua những chuyên viên y tế chăm sóc cho người bệnh ở ngay tuyến đầu/ first responders. Đối với những bệnh nhân có các triệu chứng giống như bệnh cúm, tôi đã bắt đầu hỏi rất cặn kẽ nếu họ có từng đi du lịch ở Trung Quốc mới đây, hay có tiếp xúc với người bị nhiễm COVID-19 theo tiêu chuẩn xác định nguy cơ của CDC. Tuy nhiên, tôi cũng có bệnh nhân bị sốt, ho và khó thở nhưng kết quả xét nghiệm lại không bị bệnh cúm, hoặc có bệnh nhân bị viêm phổi nhưng lại không có dấu hiệu nguy cơ nào khác. Khi nghe về 2 ca bệnh lan truyền đầu tiên trong cộng đồng ở Bắc California, tôi nghĩ rằng tôi cần phải mở rộng toàn diện cách phân tích nguy cơ nhiễm bệnh, và quan trọng hơn nữa, tôi cần có bộ xét nghiệm vi khuẩn COVID-19. Nhưng tôi không tìm đâu ra được bộ xét nghiệm này. Chúng ta có cách xét nghiệm nhanh bệnh cúm, xét nghiệm sàng lọc nhanh vi khuẩn strep, nhưng lại không có cách xét nghiệm COVID-19? Làm thế nào với tư cách là một quốc gia tiến bộ nhất thế giới về y tế, mà chúng ta lại không có được những bộ xét nghiệm này cho các chuyên viên y tế của mình? Từ khi nghe tiếng chuống báo động đầu tiên vào tháng 12, các cơ quan y tế của chúng ta đã làm gì? Rồi khi nghĩ đến các nhân viên làm việc trong phòng khám của mình và chính gia đình của tôi, tôi còn cảm thấy tồi tệ hơn. Bởi vì không có được những y cụ và thông tin cần thiết, chúng tôi tự đặt mình và người thân của chúng tôi vào hoàn cảnh rủi ro cao hơn nhiều. Tôi đau lòng cho các bác sĩ đã bỏ mình trong lúc chăm sóc bệnh nhân của họ. Tôi biết nếu là họ tôi cũng sẽ phải làm như vậy, nhưng tôi mong muốn có được một đất nước với một hệ thống làm việc để điều đó không thể xảy ra. Tôi cảm thấy lời nhắc nhở các bác sĨ hãy tự chăm sóc cho bản thân mình trên trang web của CDC thật giả dối và rỗng tuếch. Chúng ta thiếu sự lãnh đạo thực sự từ các nhà lãnh đạo chính trị và các đồng nghiệp y tế. Chúng ta hoàn toàn không có sự chuẩn bị cho cuộc khủng hoảng hiện đại này, lại còn bị khích động bởi những nguồn thông tin sai lệch, không khí ngờ vực và một kỷ nguyên con người du lịch toàn cầu, đây là những nhận xét được đưa ra từ một chuyên viên y tế ở ngay tuyến đầu, một người mẹ và một nhà hoạt động cộng đồng. | Our community is in a state of panic, at the worst possible time when we are battling a severe flu season. When the CDC says it is not a matter of if but a matter of when COVID-19 will hit us, my office has been inundated with calls from parents asking “should we travel,” “how do we protect our children,” “what does being prepared mean?” The best defense for fear is knowledge. We need to arm ourselves with good science and rational thinking in our battle against a public health crisis, just like we have done with measles, influenza, SARS, ebola. To best give my patients the information they need, I tried to reach out to various public health organizations in my area. To record, I have reached out more than 10 times, requesting for information and statements regarding their plan to contain and combat COVID-19. To date, I have been declined by all of them. No one wants to speak out to give people real, accurate, useful information. To their benefit, no one really knows and no one wants to take the responsibility. They did refer me to the websites of the World Health Organization (WHO), the CDC, the California Dept of Public Health, and the Orange County Health Care Agency. I have been monitoring these websites daily already and find that the information is too generic and not helpful to my patients and their families. So it is up to the first-responders. I have been very steady in asking all my patients with flu-like symptoms whether they have travelled to China or whether they have close contacts with confirmed COVID-19 cases, criteria used by the CDC in risk assessment. However, I have also seen patients with fever, cough, and shortness of breath who tested negative for influenza, who have pneumonia but do not have identifiable risk. When I heard about the first and now second, community-spread cases in Northern California, it dawned on me that I needed to broaden my risk analysis and, more importantly, I needed the COVID-19 test. But I don’t have access to it. We have rapid influenza test, rapid strep screen, but no COVID-19 test? How it is that we, as one of the most medically advanced nations in the world, do not have these tests available to our healthcare providers? What have our health agencies been doing since December when the first alarm went off? And then I think about my staff and my family and feel bad. Because we don’t have the tools and the information we need, we expose ourselves and our loved ones to a much higher risk. I am heart-broken for the doctors who perished while caring for their patients. I know I would do the same but I wish I have a system and a country that would not allow that to happen. I find the reminder on the CDC website for doctors to take care of ourselves to be disingenuous and empty. We lack real leadership from our political leaders and medical colleagues. We are unprepared for this modern day crisis, one that is fueled by an age of misinformation, a climate of mistrust, and an era of international travel, and I speak as a medical first-responder, a mother, and a community activist. 28/2/2020 |