Tạp Ghi Văn Nghệ của NGUYỄN MẠNH TRINH
Ðầy ẩn dụ, trong lời kể của người phi công lâm nạn về những phát biểu về cái thẩm mỹ quan của con người qua nhận thức của hoàng tử bé. Dù sống trong một tinh cầu nhỏ, nhưng cậu vẫn tìm được hạnh phúc trong môi trường mình. Như cậu sung sướng ngắm cảnh mặt trời lặn tới 43 lần trong một ngày của địa cầu... cậu như người chạy theo thời gian để tìm nắm cái đẹp của buổi hoàng hôn. Bất cứ trong môi trường nào, cái tâm quyết định tất cả cho buồn hay vui.
...Cuối tháng Tư năm 1975, không lực chúng ta cũng bị bức tử. Nhiều chuyện bi hùng. Nhiều chuyến bay của định mệnh cuối cùng. Chiếc hỏa long AC-119 gẫy cánh trên không phận Sài Gòn. Những phi công thời chiến vẫy tay vĩnh biệt không gian thân yêu tuy nhiều đe dọa nhiều lửa khói. Như vậy chúng ta sẽ hy vọng có những người viết về những chuyến bay vào miên viễn vô tận của những Phạm Văn Thặng, Trịnh Duy Tự, Nguyễn Du, những Kinh Kha không gian thời đại .Ôi, phi công danh tiếng muôn đời…