Một bài thơ cũ, đọc lên như sống lại một thời đã qua của một nơi chốn chẳng thể nào quên. Nguyên Sa và Tám Phố Sài Gòn.
~ NGUYỄN MẠNH TRINH ~
Tháng 2, 1987, ở xứ người, đọc Anh Hùng Tận, đọc Qua Sông. Có một liên tưởng nào của một người lính trẻ lái xe xuôi ngược trên freeway Nam Bắc, nhìn mông về rặng núi thẫm xanh trước mặt gờn gợn trong lòng những cơn mưa ngày xưa. Của một thời trận mạc. Của nỗi niềm quẩn quanh một thời hào sảng. Nhớ thi sĩ. Tô Thùy Yên đang mịt mù trong tù ngục quân thù ở quê nhà. |
A&E
|