bài thơ về một nạn nhân của chiến tranh
~ THẬN NHIÊN ~
đêm 30 tết mậu thân
lập loè hỏa châu trên bầu trời tháng chạp
ba tôi đồ trận nón sắt ứng chiến giữ nhà
trên thành mỗi cửa sổ ông đặt lựu đạn sẵn sàng giật chốt
thỉnh thoảng, ông bắn một phát vào bóng đêm
tiếng carbine lẻ loi chìm mất trong hàng ngàn tiếng nổ chát chúa
rạng sáng, một con chó trúng đạn đổ ruột nằm thoi thóp trong sân hàng xóm
không ai bắn cho nó chết hẳn
năm mươi năm sau, thức giấc đi đái ở nơi cách ngôi nhà cũ nửa vòng trái đất
tôi đứng ngắm những vì sao trên trời mà nhớ ánh hỏa châu
tôi muốn viết một bài thơ thơ mộng và giản dị
nhưng không dưng con chó ăng ẳng chạy ngược về khiến tôi tự hỏi
nó trúng đạn của ai?
~ THẬN NHIÊN ~
đêm 30 tết mậu thân
lập loè hỏa châu trên bầu trời tháng chạp
ba tôi đồ trận nón sắt ứng chiến giữ nhà
trên thành mỗi cửa sổ ông đặt lựu đạn sẵn sàng giật chốt
thỉnh thoảng, ông bắn một phát vào bóng đêm
tiếng carbine lẻ loi chìm mất trong hàng ngàn tiếng nổ chát chúa
rạng sáng, một con chó trúng đạn đổ ruột nằm thoi thóp trong sân hàng xóm
không ai bắn cho nó chết hẳn
năm mươi năm sau, thức giấc đi đái ở nơi cách ngôi nhà cũ nửa vòng trái đất
tôi đứng ngắm những vì sao trên trời mà nhớ ánh hỏa châu
tôi muốn viết một bài thơ thơ mộng và giản dị
nhưng không dưng con chó ăng ẳng chạy ngược về khiến tôi tự hỏi
nó trúng đạn của ai?