Trần Mộng Tú có nhiều bài thơ Xuân dễ thương. Có lẽ bà sinh sống ở tiểu bang cây cỏ xanh tươi phong cảnh u nhã nên con người và trời đất có nhiều giao cảm. Mùa Xuân, hình như trong thời tiết có một chút gì rung động làm ngày tháng hình như cũng mơ hồ sương khói hơn với người làm thơ. Có một điều gì chất chứa trong không gian, trong cơn gió từ một vùng nào xa lạ thổi về kia, mang theo một chút gì gờn gợn trong lòng. Ở thời gian cuối năm, giữa cũ và mới gặp nhau, giữa ký ức và hiện tại trộn lẫn. Thơ có phải khởi đi từ những sương khói ấy.
Mùa Xuân, là lúc hoài niệm một cuộc tình. Pháo Đỏ nhớ những ngày xa xưa để nghĩ đến người đã thành kỷ niệm. Mùa Xuân Pháo Đỏ để ước ao tuổi già như tràng pháo mà người tình đã lãng quên không đốt trong buổi Xuân về… (NMT)
Mùa Xuân Pháo Đỏ
~ TRẦN MỘNG TÚ ~
Đặt một cành khô trên trang giấy
Em biết mùa đông vẫn quanh đây
Hôm qua ai nói Xuân và Tết
Hình như gió thổi mạnh sáng nay
Em đi trong gió khăn và áo
Bay ngược câu thơ mỗi bước chân
Làm sao trừ được thời gian nhỉ?
Làm sao mà từ chối mùa Xuân?
Nhìn kỹ đi anh mùa Xuân mọc
Trên cành khô run rẩy vườn đêm
Nhặt hộ cho em sợi tóc trắng
Đang theo Xuân về với tuổi em
Sáng nay có một bông hoa nở
Em tiếc mùa Đông sắp đi xa
Tuyết mỏng đang tan trên đỉnh núi
Những con chim én xuống hiên nhà
Em biết mùa Xuân muốn trở lại
Vòng xoay vũ trụ một cơn mê
Em ước tuổi mình như pháo đỏ
Người quên không đốt lúc Xuân về.
Mùa Xuân Pháo Đỏ
~ TRẦN MỘNG TÚ ~
Đặt một cành khô trên trang giấy
Em biết mùa đông vẫn quanh đây
Hôm qua ai nói Xuân và Tết
Hình như gió thổi mạnh sáng nay
Em đi trong gió khăn và áo
Bay ngược câu thơ mỗi bước chân
Làm sao trừ được thời gian nhỉ?
Làm sao mà từ chối mùa Xuân?
Nhìn kỹ đi anh mùa Xuân mọc
Trên cành khô run rẩy vườn đêm
Nhặt hộ cho em sợi tóc trắng
Đang theo Xuân về với tuổi em
Sáng nay có một bông hoa nở
Em tiếc mùa Đông sắp đi xa
Tuyết mỏng đang tan trên đỉnh núi
Những con chim én xuống hiên nhà
Em biết mùa Xuân muốn trở lại
Vòng xoay vũ trụ một cơn mê
Em ước tuổi mình như pháo đỏ
Người quên không đốt lúc Xuân về.